Poetry
Thousand Languages Issue 3
TÔI NÁN LẠI TRONG KHÚC CA BÌNH MINH
Boi Ngoc ThaiKhi rảo bước trên con đường bụi phủ
Đêm trượt khỏi tầm mắt tôi mịt mù
Tự thả mình trong vòng tay sa thạch
ôm ấp biển tiền sử trong trí tưởng1.
Hơi khô hanh xuyên thấu qua cánh mũi
Gột rửa hết mọi lưu luyến trong tôi,
Nếu có thể thay đổi và mong muốn đổi thay
Thì đã có những ngày van xin ẩn mình2.
để nhận ra những điều kín giấu sâu thẳm
Đêm biết tôi chẳng thể rời đi trước
Ánh sáng chói lòa ru giấc ngủ mông lung
Rồi xôn xao, cùng bình minh choàng tỉnh!
————————
1 “Biển tiền sử trong trí tưởng" là phép ẩn dụ, trong bối cảnh của bài thơ, nó hàm ý việc nắm giữ những ký ức hoặc suy nghĩ xa xưa, trong quá khứ bị che giấu hoặc chôn vùi trong lòng.
2 Câu này người dịch hiểu là: có những ngày nhân vật muốn được yên tĩnh một mình để nhìn lại lòng mình, nhìn lại những điều vẫn luôn bị kìm giữ, kìm nén, chôn giấu trong lòng.
Share This Vietnamese Translation